Tắc Kè kêu mỏi mồm mà chẳng thấy mưa
Cóc nghiến mòn răng trời còn oi bức
Cây rủ lá tán không xòe được
Con Kỳ Nhông mấy tháng chẳng đổi màu !
Đoạn giao mùa sao giao quá lâu
Để mọi sinh linh đợi chờ khắc khoải
Lá rừng khộp rụng hết rồi cành trơ trụi mãi
Đá bạc đầu phơi nắng giữa lòng sông.
Còn có ai đợi giao mùa nữa không?
Khi nước cạn lộ mình cá không vượt thác.
Dẫu vơi đầy giữa dòng đời cũng mặc .
Thì ra ai cũng khắc khoải đợi giao mùa!
Nam Chung