6 thg 9, 2016

Cảm nhận khi đọc BÀI THƠ KHÔNG THỂ ĐẶT TÊN
`                                               của Nam chung
                             Gặpnhau-gặptìnhcờthôi
                      Emvàogóckhuấttrongtôibaogiờ
                            Hẹnđâumàđợi,màchờ
                       Dáng hình em mãi lượn lờ  trong tôi .                                                      Gặpnhauởgiữachợđời
                       Đâucóchàomờimàvẫncảmnhau.
                             Thôiđànhđểđếnkiếpsau
                       Kiếpnàyđềuđãquacầusangsông.

   Tôi đã gặp Nam Chung khi anh ấy đi đường bằng phương tiện khác lạ :Cưỡi voi.Tình cảm chúng tôi là tình bạn già nhưng  nồng ấm.Khi có ấm trà ngon hay điếu thuốc lào cũng gọi nhau.Quê Nam Chung ở Phú Thọ.Anh có mối tình sét đánh với cô gái cao nguyên và thành gia lập thất ở  Đắc Lắc.
                            Tôi  cũng  biết  anh là một người lính.Anh đi bộ  đội từ tháng 2.1968 đến tháng 1.1976 thì trở về khi đất nước hòa bình.Anh đã trải qua cuộc chiến khốc liệt và  là một trinh sát .Sau cuộc chiến tranh anh là một giáo viên,một nhà giáo chiến sĩ.
   Ở tuổi xế chiều anh sống vui khỏe với hồn thơ.Thơ anh dung dị,dễ hiểu,dễ thương,tràn đầy nhựa sống.Tôi đã đọc tất cả những bài thơ anh đăng.bài nào cũng cho tôi một sự đồng cảm đồng điệu.Trong các bài thơ ấy tôi rất thích'' bài thơ không thể đặttên ''.
    Chỉ dựa vào cái tít,người đọc đã hiểu câu chuyện không dễ nóithànhlời :
                                                Gặpnhau-gặptìnhcờthôi
                              Em vào góc khuất trong tôi bao giờ !
    Gặp tình cờ,như duyên trời.Có lẽ nàng cũng không biết chàng đã yêu mình từ cái nhìn đầu tiên.Nàng đã vào trong ''góc khuất'' của chàng mà nàng đâu biết.Cái góc khuất ấy là góc riêng tư,là góc yêu thương,là góc thương thầm nhớ trộm.Mới gặp nhau tình cờ thế mà em đã ở trong anh đủ thấy mối tình này mãnh liệt đến thế nào.Nhưng đây là mối tình đẹp vì trong sáng thánh thiện trong veo như nước suối nguồn Tây Nguyên.Eó le thay,mối tình sét đánh ấy khiến chàng trai không thể thổ lộ.Vậymà:                            
                             hẹnđâumàđợimàchờ
                     Dánghìnhemmãilượnlờtrongtôi.
    Chàng có dám hẹn nàng đâu,sao chàng vẫn chờ vẫn đợi để thấy hình bóng ấy.Chắc đó phải là cô gái đẹp,ở nàng toát lên sự quyến rũ khó quên .Dáng hình nàng mãi lượn lờ trong chàng.tác giả đã dùng từ láy''lượn lờ''để diễn tả sự lặp đi lặp lại trong tâm hồn .Nó như bồng bềnh,lúc ẩn lúc hiện không thể                                                                       biến mất trong trái tim    chàng. Gặp tình cờ giữa chợ đời - người đọc sẽ đoán già đoán non :chợ đời là chợ gì đây.Chợ bán mua hàng hoá hay chợ bán mua tình ái.Điều này là cái ý ẩn của tác giả khiến người đọc phải suy đoán.Chàng nhìn thấy nàng,không chào mời ,không hẹn  hò mà hai người đã cảm nhau.Đó là sắc thái tình cảm của hai người chứ không phải tình đơn phương.Họ đã giao tình với nhau qua ánh mắt,hình dáng...họ nhìn mãi theo nhau,vấn vương,vương vấn...
  Tưởng chuyện tình đẹp đẽ trong sáng ấy có hồi kết đẹp.Nhưng không-mộcáikếtbuồn-mộtcáikếtcótình:
                                                Thôiđànhđểđếnkiếpsau
                                    Kiếp này đều đã qua cầu sang sông !
  Họ đã có gia đình,họ không thể đến với nhau.Họ ngầm hẹn nhau ở kiếp sau vì đã tình trong như đã.Họ là người biết vượt qua cái riêng để không làm tổn thương người khác.Câu kết làm nên nét đẹp của con người biết hy sinh,đúng chất anh lính cụ Hồ.
  Bài thơ ngắn với 8 câu nhưng chia làm 2 đoạn.Đoạn đầu là tình yêu nồng thắm trong góc khuất.Đoạn 2 là cái kết buồn mà đẹp.Chúng ta là nhưng độc giả quen thuộc của Nam Chung,cùng mong muốn cho tình yêu thơ,yêu người của anh mãi xanh tươi
                                                                                      Lão Nguyên
                                                                                                           blog ya hoo HK

                                    ************************************
Cảm nhận khi đọc BÀI THƠ KHÔNG THỂ ĐẶT TÊN
`                                               của Nam chung
                             Gặpnhau-gặptìnhcờthôi
                      Emvàogóckhuấttrongtôibaogiờ
                            Hẹnđâumàđợi,màchờ
                      Dáng hình em mãi lượn lờ  trong tôi .                                                      Gặpnhauởgiữachợđời
                       Đâucóchàomờimàvẫncảmnhau.
                             Thôiđànhđểđếnkiếpsau
                       Kiếpnàyđềuđãquacầusangsông.

   Tôi đã gặp Nam Chung khi anh ấy đi đường bằng phương tiện khác lạ :Cưỡi voi.Tình cảm chúng tôi là tình bạn già nhưng  nồng ấm.Khi có ấm trà ngon hay điếu thuốc lào cũng gọi nhau.Quê Nam Chung ở Phú Thọ.Anh có mối tình sét đánh với cô gái cao nguyên và thành gia lập thất ở  Đắc Lắc.
                            Tôi  cũng  biết  anh là một người lính.Anh đi bộ  đội từ tháng 2.1968 đến tháng 1.1976 thì trở về khi đất nước hòa bình.Anh đã trải qua cuộc chiến khốc liệt và  là một trinh sát .Sau cuộc chiến tranh anh là một giáo viên,một nhà giáo chiến sĩ.
   Ở tuổi xế chiều anh sống vui khỏe với hồn thơ.Thơ anh dung dị,dễ hiểu,dễ thương,tràn đầy nhựa sống.Tôi đã đọc tất cả những bài thơ anh đăng.bài nào cũng cho tôi một sự đồng cảm đồng điệu.Trong các bài thơ ấy tôi rất thích'' bài thơ không thể đặttên ''.
    Chỉ dựa vào cái tít,người đọc đã hiểu câu chuyện không dễ nóithànhlời :
                                                Gặpnhau-gặptìnhcờthôi
                              Em vào góc khuất trong tôi bao giờ !
    Gặp tình cờ,như duyên trời.Có lẽ nàng cũng không biết chàng đã yêu mình từ cái nhìn đầu tiên.Nàng đã vào trong ''góc khuất'' của chàng mà nàng đâu biết.Cái góc khuất ấy là góc riêng tư,là góc yêu thương,là góc thương thầm nhớ trộm.Mới gặp nhau tình cờ thế mà em đã ở trong anh đủ thấy mối tình này mãnh liệt đến thế nào.Nhưng đây là mối tình đẹp vì trong sáng thánh thiện trong veo như nước suối nguồn Tây Nguyên.Eó le thay,mối tình sét đánh ấy khiến chàng trai không thể thổ lộ.Vậymà:                            
                             hẹnđâumàđợimàchờ
                     Dánghìnhemmãilượnlờtrongtôi.
    Chàng có dám hẹn nàng đâu,sao chàng vẫn chờ vẫn đợi để thấy hình bóng ấy.Chắc đó phải là cô gái đẹp,ở nàng toát lên sự quyến rũ khó quên .Dáng hình nàng mãi lượn lờ trong chàng.tác giả đã dùng từ láy''lượn lờ''để diễn tả sự lặp đi lặp lại trong tâm hồn .Nó như bồng bềnh,lúc ẩn lúc hiện không thể                                                                       biến mất trong trái tim    chàng. Gặp tình cờ giữa chợ đời - người đọc sẽ đoán già đoán non :chợ đời là chợ gì đây.Chợ bán mua hàng hoá hay chợ bán mua tình ái.Điều này là cái ý ẩn của tác giả khiến người đọc phải suy đoán.Chàng nhìn thấy nàng,không chào mời ,không hẹn  hò mà hai người đã cảm nhau.Đó là sắc thái tình cảm của hai người chứ không phải tình đơn phương.Họ đã giao tình với nhau qua ánh mắt,hình dáng...họ nhìn mãi theo nhau,vấn vương,vương vấn...
  Tưởng chuyện tình đẹp đẽ trong sáng ấy có hồi kết đẹp.Nhưng không-mộcáikếtbuồn-mộtcáikếtcótình:
                                                Thôiđànhđểđếnkiếpsau
                                    Kiếp này đều đã qua cầu sang sông !
  Họ đã có gia đình,họ không thể đến với nhau.Họ ngầm hẹn nhau ở kiếp sau vì đã tình trong như đã.Họ là người biết vượt qua cái riêng để không làm tổn thương người khác.Câu kết làm nên nét đẹp của con người biết hy sinh,đúng chất anh lính cụ Hồ.
  Bài thơ ngắn với 8 câu nhưng chia làm 2 đoạn.Đoạn đầu là tình yêu nồng thắm trong góc khuất.Đoạn 2 là cái kết buồn mà đẹp.Chúng ta là nhưng độc giả quen thuộc của Nam Chung,cùng mong muốn cho tình yêu thơ,yêu người của anh mãi xanh tươi
                                                                                      Lão Nguyên
                                                                                                           blog ya hoo HK

                                    ************************************

21 thg 7, 2016

NHỮNG HÒN VỌNG PHU

    Thà anh còn độc thân ra đi
    Thì đâu có những người chờ chồng hóa đá
    biết bao hòn vọng phu vùng miền nào chẳng có
    Những người vợ:
    "Bao nhiêu năm bồng con đứng đợi chồng về"*
    Những quả phụ vừa qua tuổi dậy thì
    Sau đêm tân hôn đi "đò đầy" hóa đá
    Cái cảm giác yêu thương mới vừa quen vừa lạ
    Như trái cây còn nửa chín , nửa xanh.
    Đất nước mình bao nhiêu cuộc chiến tranh
    Mà hòn Vọng Phu lại nhiều đến thế ?
    Cầu cho được bình yên , đừng lặp lại những tháng ngày dâu bể
    Để không còn ai ,phải hóa đá trông chồng !
    *Lời bài hát "Hòn Vọng Phu" của nhạc sĩ Lê Thương .
    Nam Chung
    .
    .

2 thg 7, 2016

NHẮN PHẬT

Chùa đây sao Phật ở đâu ta ?
Nhiễu loạn nhân gian lũ ác tà
Phật mải dong chơi nơi cực lạc
Cháu con cơ khổ chốn quê nhà 
Khói hương dày đặc làm mờ mắt 
xôi thịt ắp đầy nên khó xa
nhắn Phật hãy về nơi của Phật
Giữ cho yên ổn cái chùa nhà   .

NC

17 thg 6, 2016

CHỢT NHỚ NGÀY SINH

CHỢT NHỚ NGÀY SINH

Xưa có mấy ai nhớ ngày sinh
Sống đấy nhưng đâu biết có mình
Tóc xanh  nhuốm  bạc  vì bươn  trải
Da trắng sạm  nâu  bởi  lưu linh 

Lăn lộn cố cho tròn kiếp sống
Vật vờ bơi trong bể mưu sinh
Thôi để  tuổi trăm làm sinh nhật
Gom lấy một lần ,thật xông xênh !
NC

3 thg 5, 2016

CA DAO VÀ LỜI RU

            Xưa mẹ ru con trong chiếc võng, chiếc nôi
Đầy ắp ca dao:
                      Có cánh cò chao nghiêng vạt nắng
                      Có cá bống kho tương ăn cùng cơm trắng
                      Có canh khoai bà nấu bồng bồng
Khi con ngủ say
                       giọng hát hạ ngập ngừng
                             vì bất chợt hát câu: “Qua đình ngả nón…”
Lời ru vòng theo năm tháng
Lượn tròn quanh chiếc nôi tre

Giờ lời ru đi đâu ơi những trưa hè?
Người mẹ trẻ vô tư nào biết!
      Ru con bằng nhạc nền hip-hop
      Bằng giai điệu Lăm- ba- đa
Đâu còn biết lời ru của mẹ, của bà
Thay vào đó là nhạc băng casset

Con vẫn ngủ, ngủ mê ngủ mệt
Đâu cần lời ru
                       Về cái Bống, con Cò
Con nào biết mình thiệt thòi, thiếu hụt…!
Theo thời gian
                      Chiếc võng
                                     vẫn còn
                      Chiếc nôi
                                    vẫn còn
                      Câu ca dao
                                     còn
                                        mà lời ru thì mất!
               NC